Khi cảm xúc không tên ghé thăm
- Susan Phan

- Jun 15
- 2 min read
Updated: Jul 2
Nhật ký Cảm xúc - Góc của Susan | Melbourne, 2025
Có những buổi sáng tỉnh dậy, Susan không buồn – mà cũng chẳng vui.
Không tức giận, nhưng lại thấy lòng mình chùng xuống một cách kỳ lạ.
Như thể có ai đó vừa lặng lẽ bước vào bên trong… và ngồi đó.
Không nói gì.
Chỉ lặng lẽ hiện diện.

Susan gọi đó là “cảm xúc không tên” – một vị khách không mời mà đến,
không ồn ào, cũng chẳng rõ ràng.
Chỉ là một cảm giác… khác lạ.
Không đau, nhưng khiến mình không thể sống như mọi ngày.
Susan đã từng nghĩ…rằng mỗi cảm xúc đều phải có một nguyên nhân.
Nếu thấy buồn, chắc hẳn có chuyện gì đó không ổn.
Nếu thấy mệt, chắc mình đã làm việc quá sức.
Nhưng dần dần, Susan hiểu ra:
Không phải lúc nào cảm xúc cũng đến từ một “chuyện gì đó”.
Đôi khi, chỉ là dòng hormone trong cơ thể khẽ chao nghiêng.
Một đêm mất ngủ.
Một chu kỳ nội tiết.
Một thay đổi nhỏ trong nhịp sinh học.
Hay đơn giản là… mình đã ôm quá nhiều cảm xúc những ngày qua – mà không nhận ra.
(Susan từng có một chuỗi bài viết về chủ đề “Lây nhiễm cảm xúc” – nếu bạn cũng hay “ôm quá nhiều”, bạn có thể xem thêm tại đây.)
Khi cảm xúc không tên ghé thăm…
Susan không còn cố đặt tên cho nó nữa.
Không ép mình phải “biết vì sao”.
Không buộc bản thân phải vui lên, hay trở lại “như mọi khi”.
Susan chỉ chọn thở sâu.
Và làm những việc thật nhỏ:
– Uống một ly nước ấm.
– Gập chăn gối ngay ngắn.
– Mở một bản nhạc không lời.
– Viết ra đôi dòng, như thế này.
Bởi Susan hiểu…
Cảm xúc không tên không phải là kẻ thù.
Nó chỉ là một tín hiệu dịu nhẹ từ bên trong:
“Mình cần được chăm sóc hơn một chút.”
Không cần phải gồng lên để trở nên “bình thường”.
Cũng không cần lý do để được chậm lại.
Chỉ cần hiện diện đủ dịu dàng với chính mình –như đang dỗ một đứa trẻ đã mệt vì ôm quá nhiều mà chẳng biết cách gọi tên.
✨ Nếu hôm nay, bạn cũng đang có một “cảm xúc không tên” ghé thăm…
thì xin hãy nhớ rằng bạn không lạc lõng đâu.
Susan đang ở đây.
Và Susan cũng đang học cách yêu thương mình hơn –bắt đầu từ một buổi sáng như thế.
Bạn luôn có thể viết thư cho Susan và Emotion Station,
để chia sẻ về những khoảnh khắc không tên trong lòng bạn nhé.

Comments