Khi cha mẹ nghiện điện thoại – đứa trẻ lớn lên với một khoảng trống cảm xúc
- Susan Phan

- Jun 6
- 3 min read
Trạm Lắng Nghe | Giải mã cảm xúc
Chúng ta đang sống trong thời đại mà cha mẹ có thể ở cạnh con 24/7 – nhưng trái tim lại ở rất xa.
Không phải vì họ không yêu thương, mà vì họ đang… bận tâm trí – với công việc, với mạng xã hội, với những tin nhắn, email và chiếc điện thoại không rời.
Xem thêm Góc của Susan | Khi cha mẹ có mặt nhưng không hiện diện

Câu chuyện Susan chứng kiến trên chuyến tram sáng nay là một ví dụ rất nhỏ, nhưng phản ánh một điều rất lớn:
Trẻ em có thể được nuôi dưỡng bằng sữa, nhưng cảm xúc lại lớn lên (hoặc héo úa) bởi sự hiện diện tinh thần của cha mẹ.
❖ Kiểu cha mẹ “nghiện” – nhưng không ai nhận ra
Theo Tiến sĩ Jonice Webb – chuyên gia về Thiếu hụt cảm xúc thời thơ ấu (Childhood Emotional Neglect – CEN), trong cuốn Running on Empty, có một nhóm cha mẹ trông có vẻ hoàn toàn bình thường:
• Không la mắng, không bỏ rơi, không đánh đập.
• Họ cho con ăn, tắm rửa, mua đồ chơi và đi công viên vào cuối tuần.
Nhưng…
Họ không thực sự kết nối cảm xúc với con.
Và đó chính là một dạng thiếu hụt âm thầm nhưng gây tổn thương sâu sắc – khiến đứa trẻ lớn lên với cảm giác:
• “Không ai thật sự nhìn thấy mình.”
• “Cảm xúc của mình không quan trọng.”
• “Mình phải làm gì đó thật đặc biệt, thật nổi bật – thì người khác mới quan tâm.”
❖ Khi chiếc điện thoại trở thành… người thứ ba
Trong kỷ nguyên công nghệ, một trong những nguyên nhân gây CEN kiểu hiện đại chính là việc cha mẹ lệ thuộc vào điện thoại, mạng xã hội hoặc công việc đến mức mất đi sự hiện diện cảm xúc với con.
Trẻ học rất nhanh:
• Nếu khóc to thì cha mẹ mới để ý → trẻ bắt đầu học cách thể hiện tiêu cực để được quan tâm.
• Nếu im lặng, ngoan ngoãn thì cha mẹ sẽ… quên luôn → trẻ bắt đầu học cách thu mình và cảm thấy vô hình.
Và khi trưởng thành, những đứa trẻ ấy có thể:
• Không gọi tên được cảm xúc của chính mình.
• Khó xây dựng các mối quan hệ sâu sắc.
• Luôn cảm thấy trống rỗng, tách biệt và không đáng được yêu thương, dù bên ngoài có thể rất thành đạt.
❖ Vậy mình có thể làm gì – từ hôm nay?
Dù bạn là cha mẹ hiện tại, hay một người đang đi trên hành trình chữa lành tuổi thơ, thông điệp của Tiến sĩ Jonice Webb và cũng là lời nhắn của Susan hôm nay, là:
🌿 Không cần phải hoàn hảo, chỉ cần thật lòng hiện diện.
Dành 5 phút nhìn vào mắt con và nói: “Mẹ ở đây, mẹ thấy con.” – điều đó có thể thay đổi cả tuổi thơ.
Và nếu bạn là một người từng lớn lên với cha mẹ có mặt nhưng không hiện diện, xin hãy biết rằng bạn không sai, bạn không hư – bạn chỉ đang thiếu kết nối mà thôi.
Và chính bạn, ngay hôm nay, có thể trở thành người đầu tiên hiện diện đầy đủ với chính mình.
📖 Bạn có thể tìm đọc thêm cuốn sách “Running on Empty” của tiến sĩ Jonice Webb để hiểu rõ hơn về khái niệm CEN và cách chữa lành.
🌿 Và nếu bạn đã sẵn sàng để ôm ấp phần tuổi thơ bị quên lãng ấy – Susan mời bạn bước nhẹ đến Trạm Ôm Ấp, nơi những khoảng trống cảm xúc được nhìn lại bằng ánh mắt dịu dàng chưa từng có ai dành cho bạn trước đó.

Comments