Nhu cầu Ý nghĩa – Khi trẻ cần biết “Vì sao con làm điều này?”
- Susan Phan

- Sep 1
- 8 min read
Updated: Nov 17
Chuyên mục: Gốc rễ của một đứa trẻ hạnh phúc
Có một điều mà đôi khi chúng ta quên mất:
Trẻ không chỉ cần được yêu thương, được khen ngợi, hay được chăm sóc đầy đủ.
Trẻ còn cần cảm giác rằng mình đang làm điều gì đó có giá trị, rằng sự hiện diện của mình trong gia đình này là có ý nghĩa.
Đó là lý do vì sao trẻ thường hỏi:
“Vì sao con phải làm cái này?”
“Để làm gì hả mẹ?”
Không phải vì con lười. Không phải vì con chống đối. Mà vì trẻ vốn được sinh ra với nhu cầu tìm hiểu ý nghĩa phía sau những việc mình làm — giống hệt như người lớn.
Trong tâm lý học phát triển, đây là nhu cầu giúp trẻ cảm nhận “mình thuộc về”, “mình có đóng góp”, và “việc mình làm quan trọng”. Và một đứa trẻ được nuôi dưỡng nhu cầu này sẽ lớn lên với nội lực, trách nhiệm, và định hướng rõ ràng về bản thân – thay vì chỉ làm mọi thứ cho xong hoặc làm vì sợ bị la.
Nuôi dưỡng ý nghĩa không phải là dạy con trở thành “người tốt hoàn hảo”. Mà là giúp con nhận ra rằng:
Con có giá trị.
Con có đóng góp.
Và thế giới này tốt đẹp hơn khi có con.

Góc tâm lý
Ý nghĩa (Meaning/Purpose) là nhu cầu giúp trẻ trả lời những câu hỏi rất bản chất:
“Con là ai trong thế giới này?”
“Điều con làm có ý nghĩa gì?”
“Con thuộc về đâu?”
“Vì sao con cần cố gắng?”
Theo các nghiên cứu về Well-being, Positive Psychology (Seligman, Deci & Ryan) và nhân cách học của Erikson, trẻ phát triển lành mạnh khi có cảm giác:
mình là một phần của điều gì đó lớn hơn,
việc mình làm có giá trị,
và mình đang đóng góp theo cách phù hợp với bản thân.
Ý nghĩa không phải là “tìm ra sứ mệnh cuộc đời” ở tuổi nhỏ. Ý nghĩa bắt đầu từ những điều rất bình thường:
Con giúp cất đồ → con thấy mình có đóng góp.
Con chăm cây → con thấy mình làm điều gì đó có ích.
Con hiểu quy tắc gia đình → con biết mình thuộc về nhóm.
Con thấy việc học liên quan đến điều con thích → con biết “vì sao”.
Khi nhu cầu này được đáp ứng, trẻ:
hợp tác tự nhiên
có thái độ tích cực
có khả năng kiên trì hơn
cảm thấy bản thân có giá trị
hình thành định hướng sống lành mạnh
Khi nhu cầu này thiếu hụt, trẻ dễ:
hỏi “Tại sao con phải làm?” với thái độ bực bội
thấy mọi việc vô nghĩa
buông xuôi
nổi cáu vì bị ép làm điều mình không hiểu
sống “cho xong”, không có mục đích
Những chiếc bẫy cha mẹ thường gặp
1. Bẫy tập trung vào phải làm hơn vì sao làm
Đôi khi trong nhịp sống vội, cha mẹ vô thức nói với con:
“Con làm đi!” và mong con hiểu đó là trách nhiệm.
Nhưng với trẻ, đặc biệt là những trẻ nhạy cảm hoặc có tư duy mạnh về lý do, lời yêu cầu này lại vang lên như một mệnh lệnh khó hiểu.
Ví dụ đời sống:
Bạn nói: “Con phải dọn phòng rồi mà!”
Con – tay đang còn dở chơi – trả lời: “Sao phải làm hoài vậy mẹ?”
Trong khi người lớn nghĩ: “Mình đang dạy con sự trách nhiệm.”
Thì trong thế giới nội tâm của trẻ, nó lại nghe giống như: “Con bị ép làm điều con chưa hiểu.”
Hai bên đều có lý, nhưng lại lệch nhịp kết nối.
Trẻ hợp tác tự nhiên hơn khi con hiểu vì sao một việc quan trọng — không phải vì “mẹ nói”, mà vì con cảm thấy mình đang làm điều có giá trị cho chính cuộc sống của mình.
Đôi khi chỉ cần một câu thật nhẹ như: “Con dọn phòng để mình dễ tìm đồ hơn, và buổi tối ngủ cũng thoải mái nữa con ha.” là đủ để trái tim trẻ mở ra.
2. Bẫy "đúng việc nhưng sai thông điệp"
Nhiều cha mẹ muốn dạy con biết quan tâm, chia sẻ, hay sống tử tế. Ý định rất đẹp. Nhưng đôi khi, cách diễn đạt lại vô tình chạm vào cảm giác tội lỗi của con.
Ví dụ đời sống:
Con không muốn chia đồ chơi.Bạn nói: “Con làm vậy người ta buồn đó!”
Bạn đang mong con học bài học về sự thấu cảm. Nhưng trong lòng trẻ, câu này có thể được diễn giải thành: “Con làm người khác buồn → con là người sai.”
Thay vì hiểu ý nghĩa của chia sẻ, con lại học nỗi sợ làm tổn thương ai đó.
Và trẻ bắt đầu cư xử “cho đúng”, chứ không phải “cho ý nghĩa”.
Những bài học giá trị trở nên sâu sắc hơn khi ta mời con hiểu vì sao điều đó quan trọng —không phải bằng cảm giác tội lỗi, mà bằng sự kết nối.
Một phiên bản nhẹ nhàng hơn có thể là: “Khi con chia sẻ, con và bạn có thể chơi vui với nhau hơn. Con muốn thử cách nào để cả hai cùng vui không?”
Ở đây, trẻ được mời gọi, không bị đẩy ép. Được khơi mở, không bị áp lực. Và đó là cách những giá trị sống được gieo xuống — bằng sự hiểu biết, không phải sợ hãi.
3. Bẫy bắt trẻ làm những việc cha mẹ cho là quan trọng — nhưng không chạm được vào con
Đôi khi, cha mẹ nghĩ rằng để con “có tương lai”, con phải giỏi một điều nào đó nhất định. Nhưng trẻ lại có một thế giới ý nghĩa rất riêng — nơi điều khiến con sáng mắt lại là một thứ hoàn toàn khác.
Ví dụ đời sống:
Bạn nói: “Môn Toán quan trọng lắm, con phải học cho giỏi!”
Nhưng trong trái tim con lúc đó, điều làm con thấy mình sống động là… vẽ tranh một chú mèo hay xây một mô hình LEGO mà con đang say mê.
Không phải con cãi lời. Không phải con thiếu trách nhiệm. Mà vì lời nhắc của bạn… không chạm vào nơi con đang hướng trái tim đến.
Ý nghĩa là một trải nghiệm rất cá nhân. Không ai — kể cả cha mẹ — có thể quyết định điều gì “quan trọng” thay cho con.
Cách tiếp cận mềm hơn có thể là: “Toán giúp con hiểu nhiều điều trong cuộc sống. Còn với con, điều gì làm con thấy hứng thú và có ý nghĩa nhất bây giờ?”
Câu hỏi như vậy giúp trẻ:
cảm thấy được nhìn thấy
được tôn trọng sự khác biệt
và học cách gắn ý nghĩa vào việc mình làm
Chúng ta vẫn có thể giữ giá trị của gia đình — như xem trọng việc học — nhưng bằng cách kết nối với thế giới ý nghĩa của con trước, chứ không chỉ áp đặt ý nghĩa của người lớn lên con.
4. Bẫy khen – chê làm lệch ý nghĩa
Nhiều cha mẹ dùng lời khen hoặc lời chê để hướng con vào hành vi tốt. Điều đó rất tự nhiên. Nhưng đôi khi, lời nói vô tình khiến trẻ hiểu sai điều quan trọng thật sự.
Ví dụ đời sống:
Khen: “Con ngoan quá vì con giúp mẹ.”
Chê: “Con hư quá, không chịu phụ mẹ gì hết.”
Trong mắt người lớn, đây là cách khuyến khích. Nhưng trong tâm trí trẻ, câu chuyện lại trở thành:
“Mình giúp đỡ → mẹ vui.”
“Mình không giúp → mẹ buồn.”
Ý nghĩa của hành động bị gắn chặt vào cảm xúc của người khác, thay vì giá trị của chính việc con làm.
Trẻ học được cách “làm cho đúng”, nhưng không học được vì sao việc đó quan trọng với cuộc sống của chính con.
Ý nghĩa bắt rễ từ cảm giác được đóng góp, không phải từ việc làm vui lòng ai đó.
Một cách tiếp cận nhẹ nhàng hơn:
“Cảm ơn con, nhờ con mà việc này nhanh hơn nhiều.”
“Con làm việc này có ích lắm, con thấy sao khi mình góp phần?”
Ở đây, trẻ học được rằng:
Việc con làm có giá trị thật sự.
Con có thể tạo ảnh hưởng tích cực.
Và điều đó khiến con tự hào về bản thân — không phải chỉ vì mẹ vui.
5. Bẫy làm mọi thứ thay con — vô tình lấy mất cơ hội để con cảm nhận ý nghĩa của đóng góp
Nhiều lúc cha mẹ làm thay không phải vì muốn kiểm soát, mà đơn giản vì thương con, muốn tiết kiệm thời gian, hoặc không muốn con vất vả.
Ví dụ đời sống:
Con bày đồ chơi ra, chơi xong đã mệt.
Bạn nhìn cảnh hỗn độn và nghĩ: “Thôi để mẹ dọn cho nhanh, tội con.”
Bạn gom hết vào giỏ. Nhẹ nhàng, nhanh chóng, tiện lợi.
Nhưng trong thế giới của trẻ, bạn vừa lấy đi một trải nghiệm quan trọng:
hiểu rằng mỗi hành động đều có tác động
nhận ra mình có thể đóng góp
cảm giác “mình tạo ra thay đổi” trong không gian sống của mình
Khi mọi thứ được làm sẵn, con không nhìn thấy mối liên hệ giữa: việc con làm → kết quả con tạo ra.
Mà “ý nghĩa” chính là được cảm nhận mối liên hệ đó.
Trẻ cần được trải nghiệm tác động của chính hành động của mình. Không phải để hoàn hảo, mà để thấy rằng: “Con có thể làm được điều gì đó, và điều con làm có giá trị.”
Đôi khi chỉ cần chậm lại một nhịp, đặt tay mình ra sau lưng, và nói rất nhẹ: “Con muốn dọn phần nào trước? Mẹ ở đây nếu con cần giúp nhé.”
Là đủ để con bắt đầu cảm nhận ý nghĩa từ đóng góp của chính mình.
Ý nghĩa không phải là bài học lớn lao.
Nó bắt đầu từ những khoảnh khắc rất nhỏ: một chậu cây con chăm, một công việc con góp phần hoàn thành, một lựa chọn con tự đưa ra, hay một việc con hiểu “vì sao” mình làm.
Và mỗi lần như vậy, một hạt giống ý nghĩa lại được gieo vào bên trong con — âm thầm nhưng bền bỉ.
Khi trẻ cảm nhận được điều mình làm có ý nghĩa, trẻ sẽ tự nhiên muốn tiếp tục cố gắng, muốn lớn lên, muốn trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.
Đó là lúc nhu cầu kế tiếp bước vào: Nhu cầu Phát triển (Growth / Learning).
Nếu Ý nghĩa trả lời câu hỏi “Vì sao con làm?”, thì Phát triển trả lời câu hỏi “Con đang trở thành ai?”.
Ở bài tiếp theo, chúng ta sẽ cùng đi vào cách nuôi dưỡng sự tò mò, tinh thần học hỏi, và động lực bên trong — để trẻ không chỉ làm điều có ý nghĩa, mà còn lớn lên theo cách khiến con tự hào về chính mình.
Góc thực hành – Nuôi dưỡng nhu cầu Ý nghĩa cho trẻ
Reflection Question – Câu hỏi chiêm nghiệm
Khi còn nhỏ, bạn làm những việc “đúng” vì sợ bị la, hay vì thật sự hiểu ý nghĩa của việc đó?
Điều đó đang ảnh hưởng thế nào đến cách bạn yêu cầu con hôm nay?
Trong gia đình bạn, giá trị sống nào là cốt lõi? Bạn đã truyền nó cho con bằng cách nào?
Daily Practice – 2 phút giải thích “vì sao”
Khi yêu cầu con làm một việc nhỏ, thử thêm 1 câu:
“Con cất giày vào kệ giúp mẹ nhé. Vì để đó dễ té, với mình đi đâu cũng nhanh hơn.”
“Con dọn góc vẽ nhé. Để lần sau con tìm đồ cũng dễ.”
“Con giúp mẹ tưới cây nè. Cây sống được là nhờ mình đó.”
Ý nghĩa = mục đích + lợi ích + tác động.
Khi trẻ hiểu được vì sao, trẻ hợp tác bằng niềm vui — không phải ép buộc.
Today’s Affirmation – Lời thì thầm hôm nay
“Con xứng đáng làm những điều có ý nghĩa với chính cuộc đời con.”




Comments