🌾 Bài 2: Gạt bỏ nỗi đau – Khi bạn cố tỏ ra ổn để không ai lo
- Susan Phan

- Jun 13
- 3 min read
Trạm Lắng Nghe | Các cơ chế phòng vệ cảm xúc khi nỗi đau gõ cửa - Phần 2
“Không sao đâu.”
“Tôi ổn mà.”
“Chuyện nhỏ ấy mà, qua rồi.”
Susan đã từng nói những câu ấy nhiều đến mức… đôi khi Susan không còn phân biệt được mình nói vì thật sự ổn, hay chỉ để mọi chuyện trôi qua nhanh hơn – để người khác không phải lo, còn bản thân thì… không phải chạm vào nỗi đau đang râm ran trong lồng ngực.
🌱 Khi “ổn” trở thành một chiếc mặt nạ
Gạt bỏ nỗi đau là cơ chế phòng vệ rất phổ biến – và thường được "khen ngợi" trong xã hội: người biết “bỏ qua”, “tích cực”, “kiên cường”, “không để cảm xúc làm phiền công việc”.
Nhưng sự thật là…
Có những tổn thương không cần bị “gạt đi” – chúng chỉ cần được nhìn thấy.
Có những nỗi buồn không cần bị “phủ nhận” – chỉ cần một người ở lại cùng mình, dù chỉ trong 5 phút.
Susan từng rơi vào trạng thái trống rỗng sau một cuộc tranh cãi nhỏ, dù ngoài mặt Susan cười nói “không sao mà, mình ổn”. Nhưng đêm đó, Susan không thể ngủ. Một câu nói nhỏ thôi, lại đánh động vào những vết thương cũ – những điều chưa từng được gọi tên.
🔍 Gạt bỏ nỗi đau – dấu hiệu nào để nhận biết?
• Bạn thường xuyên nói “không sao đâu” dù bên trong không hề ổn.
• Bạn cảm thấy khó chịu với những người hay thể hiện cảm xúc.
• Bạn thấy mình cần phải “giữ vững tinh thần” mọi lúc.
• Bạn khó khóc, hoặc khi khóc, thấy xấu hổ vì đã “yếu đuối”.
Điều này thường xuất hiện ở những người từng lớn lên trong môi trường:
• Không khuyến khích bộc lộ cảm xúc.
• Gắn “mạnh mẽ” với việc “không than thở”.
• Cảm thấy mình cần che chở cho người khác, và không muốn làm phiền ai.
💬 Lời thủ thỉ dịu dàng từ Emotion Station:
Bạn không cần phải ổn để được yêu thương.
Bạn không cần phải gạt bỏ cảm xúc để chứng minh rằng mình trưởng thành.
Cảm xúc của bạn – dù nhỏ bé, rối rắm hay không “hợp lý” – vẫn xứng đáng được thừa nhận.
Bởi vì, nếu ta cứ gạt bỏ mãi nỗi đau… thì một ngày nào đó, nó sẽ không còn gõ cửa nữa – mà sẽ đóng luôn cánh cửa kết nối giữa mình và chính mình.
✍️ Bài thực hành: Viết lại khoảnh khắc “Tôi đã từng gạt nỗi đau”
1. Nhớ lại một lần gần đây bạn nói “Tôi ổn” nhưng thật ra không ổn.
2. Viết ra: Điều gì khiến bạn không thể nói thật lúc đó?
3. Viết tiếp: Nếu bạn được quay lại khoảnh khắc ấy, bạn sẽ muốn nói gì với chính mình?
Lưu ý: Bạn có thể viết thư cho chính mình như một người bạn dịu dàng đang lắng nghe.
🪞 Câu hỏi phản tư
• Khi tôi nói “Tôi ổn”, tôi thật sự đang né tránh điều gì?
• Cảm xúc nào tôi thường xuyên gạt qua – vì nghĩ rằng nó “không đáng”?
• Nếu hôm nay tôi cho phép mình không ổn – điều gì có thể xảy ra?
• Tôi có thể bắt đầu bằng việc chia sẻ cảm xúc thật với ai – dù chỉ một chút?
📎 Tài nguyên đi kèm
📌 Sổ Nhật ký: Khoảnh khắc Tôi ổn – thật sự hay giả vờ?”
📌 Trạm viết cùng nhau: Khi tôi từng gạt bỏ nỗi đau
🎧 Lời mời từ Emotion Station:
Nếu hôm nay bạn đang cố gắng “bình thường hoá” nỗi đau của mình –
Susan chỉ xin được gửi tới bạn một điều rất nhỏ:
“Bạn không sai khi thấy đau. Bạn chỉ đang học lại cách được chạm vào – theo một cách lành và dịu dàng hơn.”
🌷 Tiếp theo: Bài 3 – Nhảy dựng lên khỏi nỗi đau: Khi bạn phản ứng hơn mức cần thiết




Comments