🎈 Bài 6 – Nỗi sợ bị kẹt cứng - Và lời nhắn: Bạn không bị kẹt – bạn chỉ đang ở lại lâu hơn một chút
- Susan Phan

- Jun 14
- 2 min read
Trạm Lắng Nghe | Các cơ chế phòng vệ cảm xúc khi nỗi đau gõ cửa - Phần cuối
“Nếu mình thật sự cho phép bản thân cảm thấy đau,
thì mình sẽ bị kẹt mãi ở đó mất…”
Susan từng sợ như vậy.
Sợ rằng nếu mình khóc, thì sẽ không dừng lại được.
Sợ rằng nếu cho phép mình buồn, thì sẽ không còn đủ sức đứng dậy nữa.
Sợ rằng nếu thật sự đối diện với điều đã xảy ra, thì mình sẽ gục ngã hoàn toàn.
💭 Nỗi sợ bị kẹt – không đến từ hiện tại
Mà đến từ những tổn thương chưa từng có ai ôm dịu
Bạn không kẹt trong nỗi đau.
Bạn kẹt trong nỗi sợ sẽ không thể bước tiếp sau nỗi đau.
Và vì vậy, bạn đóng cửa.
Không để ai bước vào.
Cũng không cho mình một lối ra.
🪞 Trạm Viết: “Gửi tôi – người từng sợ sẽ không vượt qua được”
• Bạn đã từng sợ đối diện với điều gì nhất?
• Điều gì khiến bạn tưởng rằng mình sẽ “mãi mãi ở trong đó”?
• Nhưng có điều gì trong bạn đã giúp bạn tiếp tục đi?
Viết cho chính bạn – không phải khi bạn mạnh mẽ,
mà khi bạn yếu lòng nhất, và vẫn tiếp tục thở – vẫn tiếp tục là mình.
“Bạn không bị kẹt. Bạn chỉ đang học cách bước tiếp – một cách thành thật, không vội, không giả vờ.”
Và Susan tin rằng,
nơi sâu nhất bạn từng sợ bước vào –
có thể chính là nơi bạn sẽ tìm thấy mình,
và tha thứ cho chính mình – nhẹ nhàng như một cơn gió lành sau bão.
Và Susan cũng tin rằng,
chia sẻ nỗi đau một cách can đảm không chỉ giúp ta chữa lành, mà còn tạo ra một không gian chữa lành chung – nơi mỗi người cảm thấy mình không còn là người duy nhất từng trải qua điều đó.
🌱 Một người dám nói lên nỗi đau của mình, có thể là ánh sáng soi đường cho một người khác còn đang ở trong bóng tối.

Comments